45 tuổi nghỉ hưu sớm về quê với hơn 10 tỷ đồng, tôi “trắng tay” sau 5 năm và phải quay lại thành phố: Biết sớm 1 điều thì đã không mắc sai lầm nghiêm trọng

Ánh Lê | 15:24 25/06/2023

Sau 5 năm, khoản tiền 10 tỷ của người đàn ông Trung Quốc hết sạch vì chỉ có “đồng ra” mà không có “đồng vào”.

45 tuổi nghỉ hưu sớm về quê với hơn 10 tỷ đồng, tôi “trắng tay” sau 5 năm và phải quay lại thành phố: Biết sớm 1 điều thì đã không mắc sai lầm nghiêm trọng

Là dân tỉnh lẻ lên thành phố học tập rồi lập nghiệp, tôi may mắn có được công việc với mức thu nhập tốt trong ngành xuất nhập khẩu tại Thâm Quyến. Sau gần 10 năm bon chen nơi đất khách quê người, tôi cũng thành gia lập thất và tậu được nhà, xe đẩy đủ.

Vợ tôi làm trong ngành giáo dục, lương không cao nhưng cũng đủ để chi tiêu trong gia đình. Số lương của tôi sẽ dành để nuôi 2 con ăn học và tích góp một khoản để vợ chồng dưỡng già sau này.

45 tuổi, tôi nghỉ hưu sớm rồi về quê. Ảnh: Toutiao

Vốn không thích nhịp sống xô bồ, vội vã ở thành thị, cùng với ý nghĩ “làm đủ rồi”, tôi bày tỏ với vợ ý định sẽ nghỉ hưu sớm và trở về quê sống an nhàn khi 2 con đã vào đại học và có thể tự lo cho mình. Vào năm tôi 45 tuổi, vợ tôi 42 tuổi, hai chúng tôi cầm trên tay sổ tiết kiệm trị giá 3,2 triệu NDT và trở về quê nội sinh sống. Cứ nghĩ sẽ có cuộc sống đầy đủ, sung túc cho đến cuối đời, ai ngờ chỉ trong vòng 5 năm sau đó, chúng tôi đã tiêu hết số tiền tích góp và phải quay lại thành phố.

Về quê an hưởng tuổi già và sự thật không như mơ

Quê của tôi chỉ là một vùng nông thôn bình thường, cách thành phố Thâm Quyến nửa ngày đi xe. Đời sống người dân còn chưa phát triển, dẫu vậy tôi vẫn muốn sống cuộc đời hưu trí ở đây vì thích sự yên bình vốn có của nó. Đón một người con thành đạt về quê, bà con làng xóm tay bắt mặt mừng, đến nhà bố mẹ tôi rất đông. Thấy tình làng nghĩa xóm gắn kết như vậy, tôi cho rằng quyết định của mình là đúng đắn.

Sau 2 tháng ở quê, vợ chồng tôi quyết định chi 600.000 NDT để xây mới nhà cho bố mẹ. Căn nhà cũ đã này đã gần 40 năm tuổi, dù được tu sửa nhiều lần nhưng đến nay đã xuống cấp đi rất nhiều. Sau đó, tôi chi thêm 300.000 NDT xây thêm ngôi nhà cấp 4 ở bên cạnh để thuận tiện chăm sóc bố mẹ, cũng là không gian riêng mà vợ chồng tôi sinh sống cho chuỗi ngày sau này. Ngoài ra, tôi cũng đầu tư một khoản để làm vườn, trồng trọt một số loại rau củ nhằm cải thiện bữa ăn mỗi ngày.

Tôi muốn sống ở quê vì thích sự yên bình vốn có của nó. Ảnh: Toutiao

Vật giá ở quê không đắt lắm, theo tính toán, nếu chi tiêu có kế hoạch, hai vợ chồng tôi có thể sống an nhàn tại đây khi về già với số tiền còn lại. Tuy nhiên, có những khoản chi phí bất ngờ “rơi xuống” khiến kế hoạch đó thay đổi.

2 năm sau khi trở về quê, đứa cháu là con của em trai tôi có ý định lấy vợ. Vì thế, ngoài một khoản tiền mừng hạnh phúc đôi trẻ, tôi còn cho cháu mượn thêm 400.000 NDT để xây nhà, tạo lập cuộc sống mới. Số tiền này, cháu tôi hứa sẽ hoàn trả trong 3 năm. Tôi cũng vì cả nể nên cũng chẳng có ý kiến gì. Bởi sau nhiều năm xa quê, đây cũng là lần đầu tôi giúp người cháu của mình.

Khi không có thêm đồng vào, số tiền tiết kiệm của vợ chồng tôi cũng bắt đầu vơi dần. Nếp sống ở quê tuy an nhàn nhưng đôi lúc cũng khiến tôi phát hoảng với đủ thứ tiền phải chi tiêu. Nổi bật trong đó là tiền đám đình, hội họp triền miên. 

Hầu như tháng nào ở quê, tôi cũng tham dự mấy cái đám cưới, giỗ chạp.Ảnh: Toutiao

Ở phố nhiều năm, tôi quên mất nhiều phong tục, tập quán ở làng. Hầu như tháng nào ở quê, tôi cũng tham dự mấy cái đám cưới, giỗ chạp linh đình. Chưa kể mấy lễ hội trong làng, người con xa xứ như tôi cũng phải có một khoản đóng góp. Quanh quẩn trong làng, bạn bè cũ cùng ở trong xóm thường xuyên đụng mặt nhau cũng phải bày tiệc ăn uống. Những khoản này cứ tích tiểu thành đại và ngốn kha khá tiền của tôi. Vợ tôi bắt đầu lo lắng vì chỉ sau hơn 4 năm, chúng tôi gần như tiêu sạch số tiền đã mang về quê.

Lên kế hoạch về lại thành phố

Đến năm thứ 5 ở quê, có một chuyện khiến vợ chồng tôi quyết định trở lại thành phố. Năm đó, hàng xóm của tôi đổ bệnh nặng nhưng vì đường sá xa xôi, điều kiện y tế hạn chế nên không thể cứu chữa kịp thời. Sự việc đau lòng này khiến vợ tôi mang nhiều suy nghĩ rồi  nhất quyết muốn trở lại thành phố.

Lúc này, số tiền tiết kiệm cũng chỉ còn lại chút ít, vợ chồng tôi muốn tìm việc làm ở quê cũng không dễ. Ngẫm không thể sống ở quê với số tiền ít ỏi đó đến cuối đời, nên sau khi bàn bạc kỹ càng, chúng tôi cho thuê căn nhà cấp 4 và quay trở lại Thâm Quyến. May thay trước lúc về quê, chúng tôi không bán nhà, xe ở phố mà giữ lại cho con cái, do đó, khi quay lại với nhịp sống ở đây cũng không có quá nhiều thay đổi. 

50 tuổi, tôi trở lại thành phố. Ảnh: Toutiao

Sau khi cháu tôi trả khoản vay 400.000 NDT, cùng với khoản tiền 2 con trai “phụ giúp”,  tôi đem đi gửi tiết kiệm để hưởng lãi hàng tháng. Vợ tôi cũng mở lớp dạy thêm để kiếm thêm thu nhập. Ở tuổi 50, thông qua sự giới thiệu của bạn bè, tôi cũng bắt đầu đi làm trở lại. Lúc này, tôi cũng không mong cầu lương cao mà chỉ xem việc đi làm như một niềm vui. Ở quê một thời gian dài, chỉ sống hưởng thụ mà không đi làm cũng khiến tôi cảm thấy trống rỗng và vô dụng.

Nhìn lại quãng thời gian nghỉ hưu sớm của mình, tôi nhận ra rằng mình đã thiếu sót khi nghĩ rằng số tiền 3,2 triệu NDT là đủ khi trở về quê. Quả thực, bao nhiêu tiền cũng là không đủ nếu bạn chỉ biết tiêu mà không có nguồn tiền khác đổ vào. Do đó, nếu quyết định nghỉ hưu sớm hay “bỏ phố về quê”, hãy tính toán để bản thân dù không đi làm nhưng vẫn có thêm  nguồn thu nhập thụ động. Có như vậy, bạn mới thoát khỏi gánh nặng cơm áo gạo tiền và thoải mái sống cuộc sống mình mong muốn.

(Theo Toutiao)


(0) Bình luận
45 tuổi nghỉ hưu sớm về quê với hơn 10 tỷ đồng, tôi “trắng tay” sau 5 năm và phải quay lại thành phố: Biết sớm 1 điều thì đã không mắc sai lầm nghiêm trọng
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO