Mã Nhã, 25 tuổi, từng tốt nghiệp Đại học ngoại ngữ Nam Kinh. Sau khi du học Anh, cô gái tài năng lần lượt tốt nghiệp ngành Khoa học sinh học tại Imperial College London và Viện Nghiên cứu Thú y thuộc Đại học Cambridge. Ngỡ tưởng với năng lực đó, Nhã phải làm cho một tập đoàn đa quốc gia nổi tiếng, song sau cùng, cô lại quyết định làm việc tại Sở thú Thượng Hải.
Hàng ngày, Mã Nhã bắt đầu công việc lúc 8 giờ, kiểm tra khu vực động vật ăn cỏ châu Á, quan sát tình trạng sức khỏe và hành vi của chúng, sau đó dọn dẹp chuồng trại.
“Mặc dù phân của động vật ăn cỏ không quá hôi, nhưng số lượng lại rất nhiều. Khi xong việc, cũng vừa đến giờ cho chúng ăn trưa”, thạc sĩ này nói.
Buổi chiều, công việc bận rộn hơn. Cô phải kiểm tra sức khỏe động vật, trao đổi với bác sĩ thú y, thuyết minh và theo dõi khách tham quan để đảm bảo họ cho động vật ăn đúng cách. Nếu có thay đổi trong khu vực triển lãm, cô cũng tham gia thiết kế và quy hoạch. Trước khi tan ca 5h chiều, cô đưa động vật về chuồng.
Chia sẻ hồi mới chăm sóc voi, hằng ngày, Nhã phải nâng những thùng thức ăn đầy cỏ lên một độ cao nhất định. Công việc vốn dành cho nam giới khỏe mạnh nhưng khi đó, nhóm chỉ có duy nhất cô là phụ nữ.
Dọn phân cũng là một thử thách đòi hỏi sức lực và kỹ năng. Không phải khu vực nào cũng có vòi xịt áp lực cao. Đôi khi cô phải dọn bằng tay.
Công việc vất vả là vậy, song Mã Nhã cho biết bản thân học được rất nhiều điều. Nhờ kinh nghiệm du học, cô cũng đã góp phần thiết kế khu triển lãm gấu trúc đỏ được tổ chức quốc tế công nhận là một trong những khu trưng bày xuất sắc.
“Đây là thành tựu lớn nhất của tôi sau một năm làm việc”, cô tự hào nói.
Trước câu chuyện về cô thạc sĩ tình nguyện đi dọn phân động vật mỗi ngày, cư dân mạng Trung Quốc được dịp dậy sóng. Một số người cho rằng những người trẻ tài năng như Mã Nhã đang lãng phí công sức, tiền bạc ăn học trước đây. Cũng có quan điểm cho rằng cô đang làm đúng chuyên môn và đam mê của mình.
Đại diện sở thú cho biết, ngoài Mã Nhã, tại đây còn có nhiều nhân viên tốt nghiệp từ các trường danh tiếng như Đại học Cornell (Mỹ), Đại học Melbourne (Australia). Tất cả đều phải trải qua ít nhất 6 tháng thử thách ở vị trí nhân viên chăm sóc động vật mới được nhận vào làm chính thức.
“Số lượng ứng viên có bằng cấp cao ứng tuyển vào vị trí này đang gia tăng rõ rệt trong hai năm qua”, đại diện sở thú nói.
Theo Nippon, thời đại mọi nhân viên khao khát thăng chức có thể sắp kết thúc. Thay vào đó, ngày càng nhiều người lao động tìm kiếm sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống. Họ muốn được hạnh phúc và cân bằng hơn.
Sau khi tốt nghiệp một trường đại học danh giá ở Trung Quốc năm 2018, Loretta Liu ứng tuyển vị trí nhân viên thiết kế đồ họa cho loạt công ty nổi tiếng ở thành phố Thâm Quyến. Thu nhập vô cùng ổn định, ngay cả khi tỷ lệ thất nghiệp tại Trung Quốc đạt mức cao.
Tuy nhiên, sau 4 năm duy trì công việc, Liu quyết định nộp đơn xin từ chức ở tuổi 26, sau đó ứng tuyển vị trí cắt tỉa lông cho thú cưng. Mức lương chỉ bằng 1/5 so với trước đây song khiến cô rất hài lòng.
Nghĩ lại khoảng thời gian trước đây, Liu cho biết bản thân kiệt quệ vì phải thường xuyên tăng ca làm ngoài giờ. “Tôi phát ốm khi phải sống như vậy. Sau thời gian dài suy nghĩ, tôi biết mình chắc chắn không cần công việc này”.
Liu không phải người trẻ duy nhất đánh đổi công việc văn phòng danh giá để chuyển sang lao động chân tay. Nhiều nhân viên công nghệ cũng bất ngờ quay sang làm thu ngân, bán xúc xích vỉa hè… Họ muốn một công việc nhẹ nhàng hơn, thoải mái hơn và cân bằng hơn.
Trên mạng xã hội Xiaohongshu, hashtag “Lần đầu trải nghiệm lao động chân tay của tôi” thu hút hàng chục triệu lượt xem. Những người hưởng ứng theo xu hướng này cho biết họ rất vui vì không phải tăng ca, lại còn được làm việc trong môi trường ít cạnh tranh, thoải mái.
“Tôi thà mệt mỏi về thể xác khi phải làm việc với những chú chó bất hợp tác, còn hơn là tổn hại về mặt tinh thần khi làm văn phòng”, Liu nói.
Liu và Mã Nhã không phải hai người duy nhất từ bỏ công việc văn phòng vốn được cho là phù hợp với bằng cấp cao. Áp lực và thách thức trong một nền văn hoá làm việc đến cùng kiệt 969 đã khiến thế hệ sinh sau không còn muốn sống một cuộc sống quá căng thẳng. Với họ, bằng cấp không phải tất cả.
Theo: Sixth Tone, World Journal