Mọi người đều truyền tai nhau rằng ở Thâm Quyến "vàng trải khắp nơi", đâu đâu cũng có cơ hội, chỉ cần chăm chỉ làm việc nhất định sẽ thành công! Chỉ một câu nói đã mê hoặc vô số người, người người nhà nhà lũ lượt kéo nhau đến Thâm Quyến lập nghiệp, Hoàng Quân cũng không ngoại lệ. Anh đóng cửa tiệm thức ăn nhanh ở quê nhà Tứ Xuyên, dắt vợ con cùng đến Thâm Quyến khởi nghiệp.
Kỳ vọng thành công nơi thành phố hoa lệ
Hoàng Quân nghe phong thanh rằng mở cửa hàng thức ăn nhanh ở Thâm Quyến có thể kiếm được 300, 400 nghìn NDT mỗi năm (1 tỷ, 2 tỷ VND), trong khi đó việc kinh doanh ở quê ngày càng khó khăn, vì thế anh nảy ra ý định đến Thâm Quyến mở quán bán thức ăn nhanh. Thâm Quyến là thành phố lớn, dân cư đông, sức mua mạnh, kinh doanh nhất định sẽ thuận lợi.
Hai vợ chồng Hoàng Quân mang theo kỳ vọng đến Thâm Quyến. Thông qua sự giới thiệu của bạn bè, họ chọn được một cửa hàng thức ăn nhanh gần khu vực Bantian. Tuy đây là Thâm Quyến nhưng tiền thuê mặt bằng không đắt hơn ở quê là bao, điều này khiến Hoàng Quân càng thêm có niềm tin. 10 năm trước, anh đã từng tới Thâm Quyến, đã từng chứng kiến cảnh công nhân tan làm ở các khu công nghiệp, ngoài đường người đông như kiến.
Nhưng hiện tại dường như mọi thứ đã thay đổi, đường xá không quá sầm uất, ngay cả trạm xe cũng chẳng có mấy người ra vào. Ban đầu anh không chú ý điểm này lắm, cứ tưởng hiện tại là giờ làm việc nên mọi người đều đi làm, không có thời gian ra ngoài dạo phố.
Sau khi thuê cửa hàng, Hoàng Quân trang trí lại đôi chút, định ngày khai trương vào thứ hai, bởi vì vào các ngày trong tuần sẽ có nhiều người đến quán ăn nhanh hơn. Để ngày khai trương diễn ra thuận lợi, anh đã chuẩn bị rất nhiều món ăn khác nhau, hai vợ chồng anh làm quần quật đến hơn 11h đêm mới xong.
"Vỡ mộng" ngay ngày đầu khai trương và bài học sâu sắc
Ngày đầu khai trương Hoàng Quân cảm thấy hơi lo lắng nhưng cũng vô cùng kỳ vọng, anh đặt mục tiêu bán hàng trong ngày khai trương là 6000 tệ ( 20 triệu VND). Ước mơ lúc nào cũng tươi đẹp nhưng hiện thực đã vả cho anh một cái tát thật mạnh.
Từ 11h trưa đến hơn 1h30 chiều chỉ có khoảng 20 khách vào tiệm, Hoàng Quân chuẩn bị hơn 40 món ăn nhưng số lượng bán ra chưa được ⅓. Buổi chiều việc kinh doanh lại càng ảm đạm hơn, chỉ có hơn 9 khách vào tiệm, khách hàng đến ăn cả một ngày chưa tới 30 người. Hơn 40 món ăn nằm ngổn ngang khiến vợ chồng anh không biết phải xử lý thế nào. Vứt đi thì lãng phí nhưng để lại cũng không bán được. Ngay ngày đầu khai trương Hoàng Quân đã vô cùng hối hận, không ngờ kinh doanh ở Thâm Quyến còn khó khăn hơn ở quê gấp mấy lần.
Bạn bè Hoàng Quân nghe anh kể tình hình kinh doanh trong ngày khai trương cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc bởi vì trước kia khu công nghiệp Sakata rất đông người qua lại, không ngờ hiện tại lại thành ra như vậy?
Hoàng Quân cảm thấy vấn đề chính là do mình không quảng bá trước khi mở cửa. Vì vậy anh liên hệ người làm biển quảng cáo và đi tuyên truyền khắp nơi, thậm chí còn có ý định mở thêm hoạt động giảm giá 20%. Tuy hoạt động quảng cáo có hạn nhưng Hoàng Quân muốn khách hàng biết đây là quán ăn mới và sẵn sàng đến nếm thử.
Hai ngày sau, biển quảng cáo cuối cùng cũng hoàn tất, anh rất hy vọng lần này việc kinh doanh sẽ có tiến triển hơn. Nhờ hoạt động quảng cáo và ưu đãi, lần này quả thật đông khách hơn lần trước đôi chút, khách hàng đã tăng từ 30 lên hơn 90 người.
Tuy tình hình buôn bán khả quan hơn nhưng Hoàng Quân cảm thấy việc kinh doanh ở đây vẫn không tốt bằng ở quê. Chi tiêu trung bình của mỗi khách hàng là 15 tệ (50 nghìn VND), 100 khách mới kiếm được 1500 tệ ( 5 triệu VND), lợi nhuận thậm chí còn không đủ để trả tiền nguyên liệu, chưa kể tiền điện, nước, nhân công và ti tỉ những thứ khác.
Ở những khu lân cận tuy đường phố đẹp hơn trước nhưng người qua lại còn thưa thớt hơn. Anh đến các khu công nghiệp gần đó để khảo sát thử thì phát hiện vào giờ tan làm các khu công nghiệp này cũng có rất ít người, không còn cảnh tượng dòng người túa ra như ong vỡ tổ của trước kia nữa. Tìm hiểu thực tế, anh hiểu ra, hiện tại Thâm Quyến đã phát triển đến mức chỉ cần nhân tài cao cấp, nhân viên thông thường, công nhân dường như rất khó kiếm việc làm tại đây. Hơn nữa, giá thuê một phòng đơn ở khu vực Bantian rất đắt đỏ, người đi làm bình thường không kham nổi nên các nhà máy, khu công nghiệp không còn tập trung tại đây.
Đường phố vắng vẻ, hai bên đường rất nhiều quán ăn đều trong tình trạng đóng cửa. Hoàng Quân đến nhà hàng bên cạnh xem thử, quả nhiên cũng không khả quan hơn là mấy. Lúc này, anh cảm thấy vừa bất lực lại vừa thất vọng.
Thành phố lớn tuy hào nhoáng lộng lẫy nhưng sức cạnh tranh cũng rất lớn. Mặc dù ở đó có nhiều cơ hội làm giàu nhưng không phải ai cũng có thể nhìn thấy và nắm bắt được những cơ hội đó, cho nên muốn bắt đầu kinh doanh ở bất kỳ đâu cũng nên tìm hiểu kỹ về nó, cân đo đong đếm những mặt được và mất trước khi đưa ra quyết định, tuyệt đối đừng bao giờ chạy theo trào lưu hay đám đông.