Nhà sáng lập FinPeace lần đầu kể về khoản đầu tư 30 tháng lương mất trắng và triết lý “đầu tư để bình an”

Thái Hoà/ TK:Hải An | 22:16 23/09/2025

Ông Tuấn Anh được biết đến như một nhà đầu tư dày dạn kinh nghiệm. Không chỉ theo sát thị trường chứng khoán Việt Nam qua những biến động lớn nhỏ, anh còn mang đến một triết lý đầu tư khác biệt, nơi lợi nhuận không phải là đích đến duy nhất, mà còn là sự cân bằng, sự an yên trong hành trình tài chính cá nhân.

Nhà sáng lập FinPeace lần đầu kể về khoản đầu tư 30 tháng lương mất trắng và triết lý “đầu tư để bình an”
inv9-web-01.jpg

“Khoản đầu tư đầu tiên của tôi tương đương 30 tháng lương khi đó, và tôi đã mất sạch!” – ông Nguyễn Tuấn Anh, Nhà sáng lập FinPeace, không giấu giếm cú sốc lớn nhất tuổi trẻ. Từ sự tự tin quá mức sau vài lần thắng nhanh trên thị trường, ông lao vào đầu tư toàn thời gian, để rồi rơi xuống tận đáy khi vốn liếng bốc hơi chỉ trong chớp mắt.

Chính ở đáy sâu ấy, ông tìm thấy ánh sáng khi quay lại công việc văn phòng, xây dựng thu nhập ổn định, coi đầu tư không phải chiếc đũa thần làm giàu nhanh mà là hành trình dài hơi để giữ sự bình an. Với nhà sáng lập FinPeacce, “bình an tài chính” không chỉ là một khái niệm đẹp đẽ, mà là triết lý sống còn - nơi sự giàu có lớn nhất không nằm ở con số tài khoản, mà ở khả năng con người tự do, tỉnh táo trước sóng gió thị trường.

inv9-web-03.jpg

Ngọc Nhi: Từ đầu năm 2025 tới nay, diễn biến thị trường chứng khoán Việt Nam tăng trưởng tích cực vượt mức kỳ vọng của nhiều nhà đầu tư, VN-Index có lúc vượt 1.700 điểm. Là người có nhiều năm kinh nghiệm trong lĩnh vực đầu tư, ông đánh giá sao về biến động thị trường từ đầu năm tới nay?

Ông Tuấn Anh:
Nếu nhìn rộng ra thì thấy một đường đi lên khá rõ ràng của thị trường chứng khoán, nhưng thực tế, từ đầu năm thị trường đã trải qua những giai đoạn rất khó khăn. Nhớ lại thời điểm Tổng thống Donald Trump áp thuế đối ứng, cú sốc ấy lập tức lan ra toàn bộ thị trường tài chính toàn cầu. Trước đó, chứng khoán Việt Nam đang hưng phấn, nền kinh tế vừa đặt mục tiêu GDP tăng trưởng trên 8%, VN-Index đã có lúc vượt 1.300 điểm. Nhưng sự kiện quốc tế ấy kéo mọi thứ xuống rất nhanh.

Tôi coi cú giảm giá đó như một “liều kích thích”. Ở bên trong, đất nước có động lực tăng trưởng mạnh mẽ; ở bên ngoài, bối cảnh đầy sóng gió. Và cũng rất nhanh sau đợt điều chỉnh, thị trường bật lên mạnh mẽ. Người ngoài nhìn lại thì thấy “dễ thôi”, nhưng với những ai thực sự ở trong cuộc, đó là quãng thời gian vô cùng căng thẳng.

Bỏ qua những cú sốc ngắn hạn, tôi tin việc thị trường chinh phục các cột mốc mới là hoàn toàn có cơ sở. Dĩ nhiên, nhiều người vẫn nghi ngờ vì nhịp tăng quá mạnh. Còn cá nhân tôi thì tin tưởng. Từ khóa tôi dùng là “ngây thơ”, tôi ngây thơ tin rằng nếu đất nước này đang tăng trưởng, thì không có lý do gì VN-Index lại không đi lên.

Ngọc Nhi: Nhiều nhận định cho rằng VN-Index đang ở “Uptrend thế kỷ”, “lên mức không tưởng”, ông có dự báo ra sao về thị trường trong thời gian tới? Những nhóm ngành nào sẽ mang đến cơ hội?

Ông Tuấn Anh:
Có lẽ tôi hơi cá tính một chút (cười), nhưng thật lòng mà nói, tôi không thích từ “không tưởng”. Đó là một cách nói rất chủ quan. Theo tôi, VN-Index có nền tảng rất thực tế. Từ năm 2000 khi thị trường chứng khoán Việt Nam bắt đầu đi vào hoạt động, nếu kẻ một đường nối các đáy thấp nhất, ta sẽ thấy chỉ số này đã tăng trưởng trung bình khoảng 11% mỗi năm. Cùng thời gian ấy, GDP đất nước cũng liên tục tăng trưởng. Vậy thì đà đi lên của VN-Index hoàn toàn có cơ sở, chứ không phải chuyện “không tưởng”.

Thứ hai, hãy nhìn vào thanh khoản. Thị trường hiện giao dịch đều đặn 1–2 tỷ USD mỗi phiên. Đằng sau con số ấy là những nhà đầu tư sẵn sàng bỏ tiền thật, mua bán thật. Và nhà đầu tư, đặc biệt là những người sở hữu dòng vốn lớn không ai bỏ tiền chỉ vì cảm tính. Họ luôn có cơ sở vững vàng cho quyết định của mình và định giá hiện tại phản ánh điều đó.

Thứ ba, tôi tin rằng làn sóng kết quả kinh doanh sẽ dần được hé lộ, từ cuối năm nay đến giữa năm sau. Khi con số lợi nhuận xuất hiện, nó sẽ trở thành điểm tựa tiếp theo cho thị trường.

inv9-web-04.jpg

Ngọc Nhi: Thời gian qua, bất chấp khối ngoại bán ròng miệt mài, nhà đầu tư trong nước vẫn “kiên cường” trụ vững, điều này khá khác biệt so với những năm trước kia khi khối ngoại bán ròng mạnh, thị trường thường không tăng được. Ông có đánh giá gì về sự thay đổi hành vi này của nhà đầu tư Việt Nam?

Ông Tuấn Anh:
Đây là một điểm rất thú vị. Hiện nay, tỷ trọng giao dịch của khối ngoại trong tổng khối lượng khớp lệnh trên sàn không phải đa số. Áp lực bán ròng giống như một dấu chấm trên tờ giấy trắng, nhưng chúng ta lại thường quá tập trung vào cái dấu chấm ấy.

Thực tế, Việt Nam đang nổi lên như một điểm sáng trên bản đồ tài chính toàn cầu. Trong bối cảnh thế giới khó tìm được khu vực vừa ổn định vừa tăng trưởng, Việt Nam xứng đáng nhận được mức định giá tốt hơn. Và quan trọng hơn, sự chủ động của khối nội đã thay đổi cục diện. Nhà đầu tư trong nước ngày nay có năng lực định giá tốt hơn rất nhiều so với trước đây, họ đủ tự tin để mua ròng ngay cả khi khối ngoại bán.

Tôi cho rằng, nhà đầu tư ngoại có thể bán ròng lúc này, nhưng sớm muộn họ sẽ phải quay lại, thậm chí là chấp nhận mua vào ở mức giá cao hơn.

inv9-web-05.jpg

Ngọc Nhi: Mặc dù thị trường tăng mạnh nhưng không phải nhà đầu tư nào cũng có lãi, thậm chí nhiều người vẫn thua lỗ. Vậy theo ông, đâu là những sai lầm thường thấy gây nên hiện tượng này?

Ông Tuấn Anh:
Thắng lợi trong đầu tư là kết quả của nhiều yếu tố đúng cộng lại, còn chỉ một sai lầm thôi cũng đủ dẫn đến thua lỗ. Tôi thấy có vài lỗi lặp đi lặp lại.

Thứ nhất, nhiều người lẫn lộn giữa ngắn hạn và dài hạn. Ví dụ, một người mua căn hộ với mục tiêu giữ lâu dài, nhưng chỉ sau ba tháng khi giá tăng thì chính họ lại dao động có nên bán ngay không hoặc khi giá giảm thì vội lo lắng. Ban đầu định dài hạn, nhưng chỉ một biến động ngắn hạn đã khiến họ mất bình tĩnh. Hầu hết các khoản thua lỗ đều xuất phát từ cảm xúc, từ những phản xạ bốc đồng.

Sai lầm thứ hai là biến công cụ thành mục đích. Nhiều người mua nhà để ở, nhưng giá tăng 10% thì vội bán, rồi nhận ra bán xong lại chẳng mua được gì khác. Trên thị trường chứng khoán, không ít nhà đầu cơ ngắn hạn cũng vậy. Họ đầu tư lần đầu và có lãi 20–30%, đó là thời điểm hợp lý để chốt lời, nhưng phần lớn lại không dừng mà tiếp tục dồn thêm tiền vào. Kỷ luật chốt lời là điều mà ít ai giữ được khi đang thắng thế.

Và cuối cùng, tôi cho rằng cảm xúc cá nhân quan trọng hơn hết. Nếu đầu tư bằng số tiền vượt quá sức chịu đựng, bạn sẽ bất an, mất ngủ, thậm chí ám ảnh. Lời khuyên đơn giản nhất là chỉ đầu tư với số tiền đủ để tối về vẫn ngủ yên. Đầu tư mà còn gặp ác mộng thì kể cả người giàu cũng khóc mất (cười).

inv9-web-06.jpg

Ngọc Nhi: Vậy với một nhà đầu tư cá nhân chỉ có số vốn khiêm tốn, ông sẽ khuyên họ bắt đầu từ đâu để xây dựng danh mục hiệu quả?

Ông Tuấn Anh:
Trước hết, số vốn “nhỏ hay to” chỉ là khái niệm tương đối. Với người này là nhỏ, nhưng có thể lại là rất lớn với người khác. Vì vậy, mỗi nhà đầu tư cần có một kim chỉ nam rõ ràng, ví dụ: khoản đầu tư tương ứng bao nhiêu tháng lương?

Tôi nhớ về khoản đầu tư đầu tiên của bản thân, số vốn khi đó tương đương khoảng 30 tháng lương của tôi. Cầm số vốn lớn hăm hở bước vào, vậy nên chỉ cần thị trường rung lắc vài phần trăm thôi cũng khiến tôi bay cả tháng lương và đêm đó chắc chắn mất ngủ. Chính vì vậy, to hay nhỏ không quan trọng bằng việc bạn có định nghĩa được nó với khả năng chịu đựng của mình hay không.

Nếu vốn nhỏ, tôi lại coi đó là khởi đầu thuận lợi. Vì khi số tiền không ảnh hưởng quá nhiều đến cảm xúc, bạn sẽ tỉnh táo và logic hơn. Đầu tư, suy cho cùng, cũng giống như luyện tập, phải qua nhiều lần thực hành mới hình thành năng lực.

Nếu được quay lại thời trẻ, tôi sẽ nhắn nhủ bản thân hai điều. Một là 5 giao dịch đầu tiên, chỉ cần không thua lỗ. Điều thứ hai đó là 5 giao dịch đầu tiên hãy “ đi theo một ông thầy” – có thể là một quyển sách, một nhà đầu tư, hay một triết lý nào đó. Từ đó, bạn quan sát cách “sư phụ” giao dịch, rồi rút ra hệ thống riêng cho mình. Nhà đầu tư cần học thầy để có nền tảng, sau đó mới sáng tạo thêm. Còn nếu chỉ hành động theo cảm xúc, mong dựa vào may mắn thì con đường đầu tư sẽ rất ngắn ngủi.

Ngọc Nhi: Trong bối cảnh nhiều kênh đầu tư (chứng khoán, bất động sản, vàng, quỹ, tài sản số…), đâu là tiêu chí quan trọng nhất để cá nhân chọn kênh phù hợp?


Ông Tuấn Anh:
Với tôi, tất cả các loại tài sản đều có điểm chung là được giao dịch trên một “cái chợ”. Đã là hàng hóa trong chợ thì nguyên lý cung – cầu, mặc cả đều giống nhau, chỉ khác là hàng hóa đó là chứng khoán, bất động sản, vàng hay tài sản số.

Người mới bắt đầu nên tìm hiểu kiến thức cơ bản về từng loại tài sản. Cách tiếp cận của tôi với cương vị một người phát triển lên từ những “chợ” đó là việc nhìn vào tài sản đó được đánh giá thế nào trong con mắt của người tham gia thị trường. Với nhà đầu tư ngắn hạn, đặc biệt là lướt sóng, việc quan sát cung – cầu gần như quyết định hết biến động ngắn hạn.

Còn với nhà đầu tư dài hạn, trọng tâm phải là giá trị nội tại của tài sản. Mỗi loại tài sản sẽ đòi hỏi trải nghiệm và hành trình nắm giữ khác nhau, chưa kể nhiều sản phẩm mới ngày càng phức tạp. Cá nhân tôi thì thoải mái hơn, chỉ cần quan sát cung – cầu, tôi đã có thể cảm nhận đâu là mức giá hợp lý.

inv9-web-07.jpg

Ngọc Nhi: Giống như anh nói thì muốn xác định đầu tư vào loại tài sản nào thì trước tiên nhà đầu tư cần tìm hiểu và nếu có một người thầy nào đó trong danh mục thì càng tốt đúng không ạ?

Ông Tuấn Anh:
Chắc chắn rồi. Ngay cả tôi khi được khách hàng hỏi về một loại tài sản mới, câu trả lời luôn là tôi có quan tâm. Nhưng quan tâm chỉ là bước khởi đầu, tôi vẫn phải dành thời gian đi tìm hiểu. Điểm mạnh của tôi có thể nằm ở việc quan sát cung – cầu, nhưng tôi cũng muốn biết thị trường, những nhà đầu tư khác, họ định giá loại tài sản ấy ra sao. Còn việc mức định giá đó có được thị trường đồng thuận hay không lại là câu chuyện khác.

Ngọc Nhi: Ông có nhận định gì về kênh tài sản số khi mà mới đây Việt Nam đã thông qua khung pháp lý về kênh tài sản này?


Ông Tuấn Anh:
Cá nhân tôi rất quan tâm tới thị trường tài sản số. Ngoài tiềm năng mà giới đầu tư thường nhắc tới, tôi chú ý đến một yếu tố khác đó là tài sản số đang được giới trẻ đón nhận mạnh mẽ. Nếu các thế hệ trước có niềm tin gần như tuyệt đối vào vàng hay bất động sản, thì thế hệ Gen Z lớn lên trong không gian số và họ hoàn toàn có quyền xây dựng một “hệ thống niềm tin” đầu tư của riêng mình. Cách họ định giá, cách họ nhìn nhận sự tăng giảm sẽ khác với thế hệ trước. Và chính vì thế, tôi tin tài sản số không chỉ là một kênh đầu tư mới, mà còn là một trào lưu thế hệ. Đó là lý do tôi cực kỳ quan tâm đến lĩnh vực này.

inv9-web-08.jpg

Ngọc Nhi: Chúng ta sẽ tiếp tục với những câu chuyện cá nhân trong hành trình đầu tư của ông. Quyết định đầu tư nào có thể xem là đúng đắn nhất, sáng suốt nhất trong sự nghiệp cá nhân?

Ông Tuấn Anh:
Câu trả lời có lẽ hơi lạ, thời điểm sáng suốt nhất của tôi lại đến ngay sau khi tôi rơi vào bóng tối nhất. Tôi từng trải qua giai đoạn mất gần như toàn bộ vốn, rơi xuống tận đáy.

Như tôi đã chia sẻ, khoản đầu tư đầu tiên của tôi tương đương tới 30 tháng lương. Lúc trẻ, tôi sống với tốc độ rất cao, lướt sóng liên tục, chấp nhận rủi ro lớn để tìm lợi nhuận nhanh. Thậm chí, ngay lần đầu tiên đã thắng lớn, có lãi ngay, tôi càng tự tin hơn, bỏ cả công việc đang làm để lao vào đầu tư toàn thời gian. Nhưng sự tự tin đó đưa tôi đến thất bại cay đắng và mất sạch vốn.

Trong trạng thái tưởng như không lối thoát, tôi tìm thấy một “tia sáng” – và đến giờ vẫn coi đó là ánh sáng soi rọi cả hành trình của mình: quay lại đi làm, xây dựng thu nhập ổn định. Tôi nhận ra rằng đầu tư chỉ nên được xem là một nghề khi nó đủ chuyên nghiệp để mang lại dòng thu nhập đều đặn. Còn với phần lớn nhà đầu tư nhỏ lẻ, lợi nhuận có được dù lớn đến đâu vẫn chỉ là khoản thu bất thường, mang tính may mắn.

Bản chất thu nhập của một con người phải đến từ công việc, từ giá trị bền vững mình tạo ra. Còn đầu tư, nếu có lãi, hãy coi như phần thưởng thêm. Khi hiểu được điều đó, tôi mới thật sự tìm lại được sự bình an trong sự nghiệp.

Ngọc Nhi: Trong hành trình đầu tư, ông đánh giá cao yếu tố nào hơn: kiến thức, kỷ luật hay trải nghiệm?


Ông Tuấn Anh:
Theo tôi, không thể xếp yếu tố nào cao hơn yếu tố nào, vì ba yếu tố đó phải luôn song hành. Nếu không có kiến thức, việc xuống tiền chỉ là ngẫu nhiên, nhà đầu tư có lãi thì cũng chỉ nhờ may mắn và không thể coi đó là trải nghiệm thật sự. Và khi đã thiếu nền tảng, những quyết định tiếp theo thường mang xác suất thua lỗ rất cao.

Chỉ khi kiến thức, kỷ luật và trải nghiệm hội tụ trong cùng một quyết định, nhà đầu tư mới có được một trải nghiệm đủ giá trị để ghi nhớ và trưởng thành.

inv9-web-09.jpg

Ngọc Nhi: Khi thị trường rơi vào khủng hoảng, ông thường làm gì để giữ sự tỉnh táo và đưa ra quyết định đúng đắn?

Ông Tuấn Anh:
Nghe thì hơi buồn cười, nhưng với tôi, trước khi nói đến “kiểm soát tâm lý”, chúng ta cần quay lại điều cơ bản nhất: nhận biết được trạng thái của mình. Nếu còn chưa ý thức được rằng mình đang giận dữ, lo lắng hay vội vã, thì làm sao mà kiểm soát được? Quan sát và thừa nhận cảm xúc, đó là bước đầu tiên.

Trong đầu tư chứng khoán, tôi có một nguyên tắc rất đơn giản: nếu còn lăn tăn thì đừng ấn nút. Cá nhân tôi thường tự hỏi: “Nếu quay lại khoảnh khắc này 1.000 lần, liệu mình có bấm lệnh mua cả 1.000 lần không?” Nếu câu trả lời chưa rõ ràng, nghĩa là vẫn còn điều gì đó chưa ổn, tôi sẽ lùi lại để cân nhắc thêm.

Điều thứ hai, hãy lắng nghe phản ứng và cảm nhận tự nhiên của cơ thể. Trước những quyết định khó, nhiều khi chính sự quặn thắt nhẹ của dạ dày báo hiệu cho ta biết hành động đó cần thêm thời gian suy nghĩ. Thay vì cố gắng gạt bỏ những tín hiệu đó, tôi thường tôn trọng nó. Cảm xúc đó giúp mình nhận ra rằng cần dừng lại một nhịp.

Tất nhiên, không phải lần nào có cảm giác bất an thì cũng phải bỏ qua cơ hội. Có người sẽ nói: “Đây chỉ là nỗi sợ quen thuộc thôi, còn lý lẽ thì tôi đã rõ, vậy tôi vẫn tiến lên.” Quyết định thế nào không quan trọng bằng việc nhà đầu tư có đủ tỉnh táo để chịu trách nhiệm với lựa chọn của mình. Dừng lại hay đi tiếp, cả hai đều hợp lý, miễn là ta biết rõ vì sao mình làm vậy.

Với tôi, sự nhạy cảm từ bên trong cơ thể là tín hiệu quý giá và nhiều khi tôn trọng dấu hiệu đó sẽ đáng giá hơn bất kỳ mô hình phân tích nào.

anh-man-hinh-2025-09-23-luc-21.51.16.png

Ngọc Nhi: Theo ông, sự giàu có lớn nhất mà tài chính cá nhân mang lại là gì: số dư tài khoản, sự tự do lựa chọn, hay bình an trong tâm trí?

Ông Tuấn Anh:
Với tôi, thành quả lớn nhất không phải là con số trong tài khoản, mà là sự bình an tài chính. Khi có được điều đó, ta bắt đầu biết trân trọng hiện tại và sử dụng thời gian một cách hiệu quả hơn.

Bình an giúp ta mở rộng góc nhìn, không còn chỉ chăm chăm vào “một vết đen” nào đó trong cuộc đời. Thay vào đó, ta có quyền lựa chọn cách mình muốn sống, muốn làm gì với quỹ thời gian hữu hạn này.

Tôi đã từng có những giai đoạn dành quá nhiều năng lượng cho những việc không thực sự quan trọng, để rồi đánh mất cơ hội dành cho những điều đáng giá hơn. Chính trải nghiệm ấy khiến tôi tin rằng sự giàu có đích thực là khi mình có tự do sử dụng thời gian cho những điều quan trọng nhất với bản thân.

inv9-web-02.jpg

Ngọc Nhi: Nói về bình an tài chính, hay cũng chính là cái tên FinPeace mà ông sáng lập, điều gì thôi thúc khiến ông gây dựng một tổ chức hỗ trợ khách hàng nâng cao năng lực tài chính cá nhân, đạt được trạng thái bình an tài chính?

Ông Tuấn Anh:
Câu chuyện bắt đầu từ trải nghiệm nhiều năm làm việc với cả khách hàng, tôi nhận thấy rõ sự chênh lệch rất lớn đó là các khách hàng tổ chức, những “cá mập” của thị trường, luôn được phục vụ bởi những bộ não tinh hoa, được cung cấp báo cáo, phân tích, hỗ trợ sát sao, đơn giản vì tài khoản của những “tay to” này rất lớn.

Còn nhà đầu tư cá nhân gần như không có lợi thế để so bì. Trong những cơn sóng gió tài chính, tổ chức có nhiều cách tự vệ, nhưng với một cá nhân, mọi cú sốc đều trở nên nặng nề hơn gấp bội. Họ dễ bị tổn thương, và thường phải tự xoay xở một mình.

Tôi vốn yêu cái nghề bán lẻ, yêu việc được trực tiếp đồng hành cùng từng khách hàng nhỏ. Với tôi, họ xứng đáng được tiếp cận tư vấn hợp lý, công cụ đúng đắn, thay vì luôn phải ở “chiếu dưới”. FinPeace ra đời từ suy nghĩ giá trị thật sự là đồng hành với những người cần được bảo vệ và nâng đỡ nhiều hơn.

inv9-web-12.jpg

Ngọc Nhi: Nhiều người cho rằng “bình an” đồng nghĩa với “an toàn, ít rủi ro”. Ông có đồng ý không?

Đúng vậy. Tôi tin rằng bình an là điều kiện tiên quyết để sáng suốt. Hãy hình dung một cốc nước đang bị khuấy đục sẽ chẳng nhìn thấy gì cả. Nhưng khi nó lắng lại, trong suốt, mọi thứ mới trở nên rõ ràng. Tâm trí con người cũng vậy.

Tôi lấy một ví dụ dễ hình dung: một bác tài xế Grab cả ngày kiếm được 100 nghìn, bỏ ra 50 nghìn mua vé số. Trong khi đó, một chủ tịch công ty, lương cả trăm triệu đồng một tháng, cũng mua vé số 50 nghìn. Cùng một sản phẩm tài chính, nhưng tác động với mỗi người hoàn toàn khác nhau: một người tiêu tốn tới 50% thu nhập cả ngày trong khi một người gần như không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào.

Điều đó cho thấy, bình an tài chính không nằm ở chỗ ta sử dụng sản phẩm nào, mà ở năng lực tài chính của chính mình. Nếu ta vượt quá khả năng, mọi khoản chi hay đầu tư đều dễ biến thành áp lực. Ngược lại, khi hành động trong phạm vi mình làm chủ được, sự bình an sẽ đến tự nhiên. Và đó, theo tôi, chính là chìa khóa quan trọng nhất.

Ngọc Nhi: Nhà đầu tư có thể vừa tìm kiếm lợi nhuận, vừa giữ được sự an yên, bình an trước biến động thị trường bằng cách nào?


Ông Tuấn Anh:
Câu hỏi này rất hay. Tôi nghĩ như thế này, chúng ta không thể chỉ nhìn hôm nay trời quang mây tạnh mà tin chắc ngày mai sẽ nắng đẹp. Thị trường cũng vậy. Một tháng hay vài tháng tăng trưởng liên tục không có nghĩa là tương lai sẽ đi đúng quỹ đạo đó. Nhiều khi sự tự tin quá mức chỉ là ảo giác do chính chúng ta tự dựng nên.

Điều quan trọng mà nhà đầu tư phải luôn nhớ đó là mọi dự đoán về tương lai đều chỉ mang tính xác suất. Sự bình an không thể đến từ những gì “ có thể sẽ xảy ra" mà đến từ những gì thực sự nắm chắc ở hiện tại. Nếu nói “tôi sẽ kiếm được tiền nên tôi cảm thấy bình an” thì chữ “sẽ” ấy đã mang sẵn sự bất định rồi. Bình an thực sự chỉ đến khi ta biết rõ mình đang có gì, đang kiểm soát được gì ngay lúc này.

inv9-web-11.jpg

Ngọc Nhi: Với một người mới bắt đầu đầu tư, ông có lời khuyên nào cho họ để hành trình đầu tư thực sự hiệu quả, dài hạn và vẫn có bình an tài chính?

Ông Tuấn Anh:
Thành thật mà nói, với người mới thì khó có thể đạt được bình an ngay lập tức. Nhưng nhìn ở góc tích cực, điều kiện để có bình an tài chính thực ra nhiều người đã sở hữu rồi – chỉ là họ chưa nhận ra.

Thế hệ bà tôi, những người đi qua năm 1945, bình an đơn giản là có bữa cơm no. Còn hôm nay, chúng ta gần như không còn nỗi lo ấy nữa: cơm ăn, nhà ở, nước uống đều có sẵn. Nhưng con người luôn muốn nhiều hơn. Với Gen Z, có thể “tối thiểu để bình an” là một cốc trà sữa hay một tài khoản Netflix. Tôi tôn trọng những nhu cầu đó, miễn là bạn ý thức được và chủ động làm việc để đạt được điều kiện tối thiểu khiến mình an tâm.

Trong công việc cũng vậy. Nếu bạn mong muốn tăng lương, đừng chờ đợi. Hãy bước vào phòng sếp và nói thẳng: “Em muốn được tăng lương vào năm tới, vậy em cần phải làm gì thêm, cần nâng cao năng lực nào?” Tôi từng nhiều năm làm việc trong các tổ chức, và tôi luôn thẳng thắn như thế. Nếu lãnh đạo còn không định hướng được cho bạn, thì có lẽ bạn nên tự hỏi rằng mình có đang đi đúng con đường phát triển sự nghiệp không?

Bình an tài chính, với tôi, là khi mỗi người chấp nhận tốc độ của chính mình. Mỗi khách hàng đến với FinPeace đều có lộ trình riêng, nhu cầu riêng, khẩu vị và tốc độ khác nhau. Khi bạn hiểu và đồng hành được với chính nhịp đi của mình, đó chính là lúc bình an bắt đầu.

Ngọc Nhi: Có câu chuyện nào về khách hàng đã có kết quả đầu tư tích cực nhờ đầu tư theo tư duy bình an tài chính – ông có thể chia sẻ?


Ông Tuấn Anh:
Tôi nhớ có một trường hợp khá đặc biệt. Thay vì chọn những khách hàng giàu có, tôi cố tình đồng hành cùng một bạn trẻ đang ngập trong nợ nần. Bạn ấy nợ tới vài trăm triệu và vì sợ hãi nên trốn tránh, không dám đối diện với chủ nợ. Tôi đã khuyên bạn: “Em hãy chủ động gọi điện, nói thẳng rằng em chỉ còn 30 triệu. Một là anh nhận số tiền đó và xóa nợ, hai là toàn bộ khoản nợ sẽ biến thành nợ xấu”. Nghe thì hơi “aggressive” (căng thẳng - PV), nhưng điều quan trọng là bạn ấy đã dám đối diện. Kết quả, không phải xóa sạch nợ, nhưng ít nhất bạn thoát khỏi vòng luẩn quẩn của sợ hãi. Với tôi, đó chính là sự khác biệt giữa người hoảng loạn và người tìm được bình an: khi bình an, ta sẽ nhìn ra nhiều lựa chọn hơn là nghĩ mình chỉ còn đúng một con đường.

Một câu chuyện khác mang màu sắc tích cực hơn. Tôi từng gặp một bạn làm giám đốc điều hành ở một agency marketing. Thu nhập cao, nhưng bạn thú nhận rằng chẳng biết gì về tài chính, cảm giác rất lãng phí. Trong khi giá nhà, giá tài sản tài chính cứ tăng lên từng ngày, dòng tiền của bạn lại chỉ trôi đi. Tôi chỉ cho bạn một cách rất đơn giản, đó là mỗi tháng trích ra một phần mua chút vàng, mua chút chứng khoán, cứ đều đặn như vậy, giống như các cụ ngày xưa mua từng chỉ vàng mà chẳng cần nhìn bảng giá. Sau một thời gian, bạn ấy bất ngờ thốt lên: “Sao dễ thế mà mình không nghĩ ra từ đầu?”

Hai câu chuyện, một ở trạng thái khủng hoảng, một ở trạng thái dư dả – đều cho thấy điều cốt lõi: bình an tài chính không đến từ những quyết định quá “thông minh”, mà từ sự chủ động, kỷ luật và đối diện thực tế. Đôi khi, những điều đơn giản nhất lại chính là chìa khóa bền vững nhất.

Bài: Thái Hòa

Ảnh: Việt Hùng

Thiết kế: Hải An


(0) Bình luận
Nhà sáng lập FinPeace lần đầu kể về khoản đầu tư 30 tháng lương mất trắng và triết lý “đầu tư để bình an”
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO