Bà Vương, một cư dân tại Hàng Châu, Trung Quốc, đang gặp khó khăn tài chính do kinh doanh thua lỗ. Bà quyết định bán căn nhà trị giá hơn 2 triệu nhân dân tệ để xoay sở vốn liếng.
Lúc này, ngôi nhà của bà đang được ông Lý thuê đã lâu năm. Ông Lý là một người thuê tốt, lịch sự, trả tiền đúng hạn, có công việc ổn định và thường xuyên góp phần sửa sang căn nhà. Bà Vương nghĩ rằng bán cho ông Lý là lựa chọn hợp lý.
.png)
Bà Vương đề nghị bán với giá khởi điểm 2,2 triệu nhân dân tệ (khoảng 8 tỷ đồng), sau đó thương lượng giảm xuống còn 1,9 triệu – mức giá tối thiểu mà bà chấp nhận. Tuy nhiên, ông Lý cho rằng giá vẫn quá cao, liên tục mặc cả và tỏ ra kén chọn. Bà Vương khẳng định: "1,9 triệu thực sự là mức giá thấp nhất."
Hai bên đàm phán kéo dài một tháng, nhưng ông Lý vẫn chưa chốt mua, có thể vì cho rằng giá cao hoặc hy vọng bà Vương cần tiền gấp nên sẽ giảm thêm.
Không thể chờ đợi lâu hơn, bà Vương quyết định rao bán nhà, tìm người mua khác. Cuối cùng, bà bán được căn nhà với giá 1,7 triệu nhân dân tệ (khoảng 6,2 tỷ đồng) – thấp hơn mức đề nghị ban đầu với ông Lý, nhưng đủ để giải quyết nhu cầu cấp thiết của gia đình.
Bà Vương nghĩ mọi chuyện đã kết thúc. Tuy nhiên, sau khi biết căn nhà được bán với giá thấp hơn, ông Lý bất ngờ kiện bà ra tòa, yêu cầu bồi thường 200.000 nhân dân tệ. Bà Vương ngạc nhiên và không hiểu lý do ông Lý có thể khởi kiện.
Phân tích pháp lý
Vụ việc xoay quanh "quyền ưu tiên mua" của người thuê nhà theo pháp luật Trung Quốc. Quyền này quy định rằng, khi chủ nhà muốn bán bất động sản, người thuê phải được thông báo và có quyền mua trước với cùng điều kiện như người mua khác. Điều này nhằm bảo vệ quyền lợi của người thuê, tránh tình trạng bị đuổi đột ngột.
Tuy nhiên, quyền ưu tiên không phải là vô hạn. Người thuê phải bày tỏ ý định mua rõ ràng trong thời gian nhất định do 2 bên thỏa thuận, kể từ khi nhận thông báo từ chủ nhà. Nếu không, họ coi như từ bỏ quyền này. Ví dụ, giống như bạn thấy món hàng ưng ý nhưng do dự quá lâu, dẫn đến người khác mua mất, bạn không thể đòi lại.
Trong trường hợp này, bà Vương đã thông báo và cho ông Lý cơ hội mua với giá 1,9 triệu nhân dân tệ. Ông Lý không bày tỏ ý định mua ngay mà kéo dài đàm phán, dẫn đến vượt quá thời hạn quy định. Bà Vương đã chờ đợi hợp lý (một tháng), nhưng ông Lý vẫn không quyết định, nên bà có quyền bán cho người khác.
.png)
Phán quyết của tòa án
Tòa án kết luận rằng bà Vương đã thực hiện đúng nghĩa vụ thông báo, cho ông Lý đủ thời gian và cơ hội để quyết định. Ông Lý không đưa ra quyết định mua trong thời hạn 15 ngày, do đó mất quyền ưu tiên. Việc bà Vương bán nhà với giá thấp hơn (1,7 triệu nhân dân tệ) cho người khác không vi phạm pháp luật, vì quyền ưu tiên chỉ áp dụng khi người thuê sẵn sàng mua với điều kiện tương đương.
Kết quả, tòa bác bỏ yêu cầu bồi thường 200.000 nhân dân tệ của ông Lý, xác nhận bà Vương không vi phạm bất kỳ quy định nào. Vụ việc này nhắc nhở rằng quyền lợi pháp lý cần được thực thi kịp thời, nếu không sẽ bị mất.